Tây Nguyên, ơi Tây Nguyên!/
Một lần đến, không bao giờ quên/
Cảnh thiên nhiên mộng mơ, hùng vĩ/
/Những con người chất phác, kiên trung.
Phạm Đức Thi
“Tây Nguyên có cái nắng”
“Tây Nguyên có cái gió”
Và Tây Nguyên còn…“đó”
Rất nhiều
Những cánh đồng bát ngát phì nhiêu
Đất đỏ bazan mầu mỡ
Những Trường ca trữ tình bất hủ
Xinh Nhã, Đam San…
Và “không gian văn hóa cồng chiêng”
Vang động núi rừng gần 50 dân tộc *)
Tiếng đàn đá Nđut Liêng Krak
Niềm tự hào bất tận Tây Nguyên
“Tây Nguyên có cái nắng”
“Tây Nguyên có cái gió”
Và Tây Nguyên còn…“đó”
Bộn bề
Còn đói nghèo trên chính mảnh đất quê
Vốn rất phì nhiêu, mầu mỡ?
Bao cánh rừng ngày ngày bị băm vằm, tàn phá
Cho đầy những túi tham?
Làm sao phát triển, bảo tồn
Những trường ca Xinh Nhã, Đam San…
Và không gian văn hóa cồng chiêng
Những điệu nhảy mê say, cuồng nhiệt
Đầy chất Tây Nguyên?
Tây Nguyên, ơi Tây Nguyên!
Một lần đến, không bao giờ quên
Cảnh thiên nhiên mộng mơ, hùng vĩ
Những con người chất phác,
kiên trung.
*) Trên mảnh đất Tây Nguyên hiện có 46 dân tộc anh em chung sống